Sunday, April 14, 2013

Cho Anh Một Lần

Cho Anh Một Lần



Cho anh một lần ôm em từ phía sau.




Để anh cảm nhận những suy tư trong lòng.




Cho anh một lần đứng sau lưng em.




Để níu giữ yêu thương còn đây....




Chẳng biết giờ em ở đâu. Có còn nhớ đến anh hay là đã quên. Còn riêng anh, vẫn giữ mãi những ký ức về em. Đến tận bây giờ, anh vẫn chắc chắn một điều, thời gian ngắn ngủi chúng ta "lén lún" yêu nhau là thời gian anh cảm thấy cuộc đời có ý nghĩa nhất trong gần 30 năm anh hít thở không khí ở trái đất này. Hình ảnh về em, về người con gái trong trắng như tờ giấy trắng ôm vào anh từ phía sau lưng ngay dưới ánh đền cao áp trên phố, khóc như trẻ con sau khi anh nói lời chia tay, anh nhớ mãi khoảnh khắc đó không thể quên. Đã ngót ngét 10 năm rồi phải không em?




Giờ đây, Anh muốn ôm em, từ phía sau. Dù phía sau ngày hôm nay không còn như phía sau ngày hôm ấy. Vùng trời ấy, góc phố ấy, con đường ấy. Anh muốn đứng sau em nhưng vòng tay anh không còn tới được bên em. Anh muốn được ở mãi phía sau của em để dõi theo bước chân người. Ngày vẫn từng ngày, đêm vẫn từng đêm, dòng đời cứ âm thầm trôi mãi. Anh mong ánh mắt em không vướng thêm lắm nẻo truân chuyên, lắm nỗi đoạn trường. Ánh mắt kia đừng vương thêm nhiều hạt bụi khổ đau của nơi trần thế. Nếu được gặp lại em, anh chỉ muốn ước được một lần ôm em từ phía sau, để anh cảm nhận được trái tim em đập ngược về phía anh như thế nào, giống như trước đây em đã làm thế với anh. Anh khao khát điều ấy hơn bất cứ điều gì anh chưa được sở hữu, chỉ vậy thôi.



[img]http://images.yume.vn/buzz/20120823/13449366001503625911_574_574.jpg[/img]



Cho anh một lần hôn lên làn tóc em.




Để những kỷ niệm mãi in sâu tim này.




Cho anh một lần khóc trên vai em.




Để em biết anh yêu thế nào....




Hay tha thứ cho anh! hiểu cho anh em nhé. Hối đó, vì tình nghĩa với người đến trước em, anh không thể bỏ rơi "người ta" để đón nhận tấm chân tình từ em. Dù anh biết chắc chắn một điều rằng trái tim anh đã thuộc về em, người con gái "bí mật" của cuộc đời anh. Nếu ngày ấy, anh gạt bỏ tất cả để đến với em thì chẳng khác anh nói lớn với em và thiên hạ: Tao là thằng họ "SỞ". Anh có thể Phụ hồ, phụ tá hay phụ tiền nhưng chắc chắn một điều anh đã hứa với lòng mình, anh sẽ không phụ tình. Đừng trách enh em nhé!




Có lần nằm ngủ cạnh nhau, em đã hỏi anh: sao anh hiền thế. Anh hiểu cái ý đó của em. Là một người sống lang bạt, chẳng khác nào bụi đời như anh thì tình dục luôn đi trước nụ hôn, đằng này em là người con gái trinh trắng trước khi gặp anh. Nhưng đối với em, anh muốn giữ một "thứ" mà có thể nói là hơn cả tình đục. Cái "thứ" anh cứ mông lung đó, đến giờ với ngôn ngữ anh đã từng nghe, chính anh vẫn chưa thể biết nó là "thứ" gì. Tình yêu ư? Nó sẽ vỗ nghĩa khi không có tình dục đối với đàn ông. Tình thương? Anh nghĩ cũng chẳng phải vì anh biết anh yêu em. Thế là "thứ" gì? Thôi cứ để nó là thứ 9, cái ngày không có trong quyển lịch nào được không em?




Anh biết anh tham lam khi anh thấy nhói đau trong cái lần anh biết em yêu chính bạn thân anh. Có thể em có ý của em, muốn anh phải tiếc nuối. Nhưng em đã sai điều này, bởi em và nó đến với nhau là ý nguyện của anh. Anh muốn được theo dõi từng bước em đi, được cạnh em mỗi khi em Hạnh phúc nên anh đã ngu dốt đứng sau lưng thằng bạn sắp sếp tình yêu đó. Để rồi, mỗi khi chúng em trục trặc, cãi vã vì cái thói Cờ bạc, gái gú của nó thì lòng anh lại nhói đau sau lưng em. Anh chỉ đứng nhìn và dõi theo em, chẳng dám an ủi hay chạy đến bên em vì tình bạn không cho phép anh làm điều đó. Thế mà chúng em cũng kéo dài được ngót ngét 3 năm.



Anh mong một điều, khẽ nắm tay em thật lâu




Chỉ muốn một lần đắm chìm vào đôi mắt ấy




Anh muốn là người dõi bước theo em ngày đêm




Dẫu bên em không một ai khác...




Anh cứ nghĩ em và nó sẽ đi xa hơn nữa. Nhưng rồi cái ngày em quyết định đi du học, em quyết định bỏ bạn anh để tìm cho mình tương lai phía trước. Ngày đó, người đầu tiên em hỏi ý kiến là anh (em đã nói vậy). Anh quá bất ngờ về điều đó, suốt đêm trên chuyến tàu lửa anh đã ở bên em như 2 người bạn. Anh phân tích, tâm sự cùng em đến gần sáng. Rồi một tuần sau em đi và anh mất tin em từ ngày đó, đến giờ anh chỉ biết một tin mơ hồ: em đã lấy chồng, con một nhân vật thế lực nhất một địa phương. Anh thật lòng mừng cho em, nhưng anh không thể ngăn nổi trái tim và khối óc khó bảo cảu mình thôi nhớ về em. Em biết không, đêm hôm đó, đi cùng em trên chuyên tàu đi miền trung, anh đã mua cho em một hộp kẹo "chíp" mà em thích ăn nhưng anh chẳng dám đưa cho em. Bởi anh chẳng có quyền khơi lại nỗi đau của em mà anh đã từng gây ra. Anh vẫn cất trong ngăn tủ của anh đến giờ.



Ước muốn một ngày ấm áp bên em được không?




Dẫu biết được rằng: nhớ em là nhiều nước mắt




Cho anh một lần ghé sát tai em và nói:




Anh chúc em luôn hạnh phúc.




Anh viết lên đây, cũng chỉ mong lòng anh vơi đi chút nhớ em, chút tò mò v cuộc sống của em hiện giờ. Anh chẳng mong em đọc được những lời ủy mị nhất của anh từ trước giờ làm gì. Mong cho gió cuốn trôi lòng anh vào tâm bão. À! mùa đông đến, anh vẫn quàng chiếc khăn em đan vào cổ, xịt chút nước hoa em thích rồi lang thang một mình đấy.



[img]http://anh.24h.com.vn/upload/news/2009-10-30/1256872085-mua-ha-noi-nho-em1.jpg[/img]




Hạnh phúc và bình yên em nhé!



Đà lạt, ngày hôm nay.




Ps: [i]Trở lại với diễn đàn: nếu chồng em, mà kể cả bố chồng em là mem LX, nếu có đọc được những dòng này thì hãy nhớ một điều: Tao sẽ bẻ cổ bất kỳ ai làm tình yêu của tao buồn. Ok[img]images/smilies/set5_b/beatdeadhorse5.gif[/img][/i]

















0 comments:

Post a Comment