Sunday, April 14, 2013

Viết cho những cảm xúc rời rạc...

Viết cho những cảm xúc rời rạc...



[b]Tất cả bỗng hóa hư vô trong sự suy nghĩ khôn cùng không có lối thoái, không có bắt đầu , không có kết thúc ! Lâu thật lâu ... hoặc khác hơn hết, cũng là lần đầu tiên nghe những giọt nước mắt khô lắng đọng từ bạn . Nhìn quanh con người và vạn vật ... hồ như trong suốt ... biến mất !




Tối đen !




Ước gì ... mãi là cơn mơ ... bởi lẽ cơn mơ nào đâu hững hờ ...




... rồi mình mình thẩn thờ đếm bước,




hụt hẩng ... đau ... không cảm ra được !




trút hơi thở dài




một ngày nữa vội tàn ...




Ngoài kia hồn cây cỏ cũng biết gọi nhau ... càng về khuya ... sương rơi càng lạnh .. Có chiếc lá cứ để mặc gió cuốn trôi.... cũng có chiếc lá nép mình sau băng ghế đá, cố trốn tránh những gì đang xảy ra . Những chiếc lá đủ màu sắc cứ run lẩy bẩy trong cơn lốc xoáy vô tình . Tôi thờ thần cứ tưởng như loài người đang cố giằng xé cuộc đời ra ngoài tay tạo hóa.Chỉ có những giọt cafe đặc quánh , những làn khói thuốc toang loãng vào hư vô ... với tôi thôi cũng đã đủ !




Cảm ơn bạn đã ghé lại bên đời . Mong bạn luôn nhìn thấy được những điều đẹp trong cõi người ta. Và hơn nữa biết mơ ước, biết kỳ vọng ... Biết yêu ... để bạn cảm rằng: "Yêu và được yêu là hạnh phúc : yêu mà không được yêu là đau khổ. Yêu phải được như ý mới hạnh phúc ; yêu mà không được như ý là đau khổ. Kẻ đang yêu mong tình yêu được trường cửu với thời gian ; nhưng tình yêu vẫn biến chuyển bất thường nên đau khổ. Yêu, hạnh phúc, đau khổ đều là nô lệ cho sự được hay không được yêu... Người ta chạy theo hạnh phúc như nó đang ẩn hiện trước mắt, chân hạnh phúc lại phải mải rượt theo ta như bóng và hình.[/b]




[i]Tình trong giấc mộng là sương khói




Quanh quẩn một đời thương nhớ thôi



[/i]

















0 comments:

Post a Comment