Sunday, April 14, 2013

Trích từ Nhật Ký cô gái nhỏ.


[i]Cô đơn,[/i]



[i]Thứ sáu, ngày ../07/05.[/i]



[i]Những bóng Ma ẩn hiện, những gương mặt hồ hởi hay buồn bả, những con đường ướt mưa. Gió rít lạnh cắt cả da thịt, đâu đó khói thuốc vờn khắp mặt người. Ta đã thấy mình đi trong bóng đêm, trong cơn gió lạnh lẽo ấy, không quen biết một ai. Ta không sợ nhưng buồn và lạnh lắm! Rồi có những âm thanh khiến ta vui cười trong tích tắc và vụt hẳn. Ta buồn bã quá, cứ thơ thẫn bước đi thêm rồi lại trỡ về với gốc cây của mình, gặm nhắm khúc bánh mì ăn dỡ, hút 1 điếu thuốc. Ta muốn có được 1 cốc nước bởi bánh mì con đang nằm ở cổ họng chưa trôi . Nhưng nhìn quanh chả có một ai, chỉ có cây cỏ xao xác và gốc cây ta ngồi. Đành phải ráng vậy, ta đã cố bỏ qua cơn khát, nghĩ về vài điều tốt đẹp rồi ngủ thiếp đi. [/i]




[i]Hình như ta đã không mộng mị gì...[/i]


0 comments:

Post a Comment